Bác sĩ Bệnh viện Bạch Mai khuyên gia đình chuẩn bị hậu sự vì tai biến quá nặng, nhưng điều kỳ lạ là bà vẫn sống, rồi được cứu mạng bởi lọ thuốc Nam bí ẩn của bà lang.
Từ thông tin chị Vũ Thị Hoa, là con gái bệnh nhân cung cấp, chúng tôi tìm về xóm 1 (xã Cộng Hiền, Vĩnh Bảo, Hải Phòng). Con đường lầy lội, ngoằn ngoèo dọc bờ mương. Hỏi nhà bà Dương Thị Hoài, người dân bảo: “Bà Hoài mới chết đi sống lại phải không?”.
Căn nhà rộng rãi nằm giữa xóm, có ao nhỏ trước mặt. Ông Vũ Văn Khánh ngồi ở hiên nhà, còn vợ ông, bà Hoài đang thủng thẳng đi vòng quanh sân. Bà Hoài bảo: “Cô Thanh dặn dò ngoài việc uống thuốc, còn phải tập nói, tập đi, nên cứ lúc lúc tôi lại đi quanh sân dăm vòng. Giờ chỉ còn nói hơi khó khăn chút, và cánh tay phải còn yếu. Tinh thần thì minh mẫn lắm”.
Theo lời bà Hoài, hôm đó là mùng 10 tháng giêng, tầm cuối tháng 2/2017, đang nhổ cỏ ở ruộng, thì đột nhiên chóng mặt, rồi bà không biết gì nữa. Làm cùng bà ở ruộng lúc đó có con dâu. Thấy mẹ ngã vật, chị đỡ mẹ vào bờ, rồi chạy về nhà gọi gia đình. Mọi người khiêng bà Hoài về nhà. Lúc đó, bà không biết gì nữa. Ông Khánh biết vợ mình bị cao huyết áp lâu năm, nên biết rằng bà đã bị tai biến.
Ngay lập tức, gia đình đưa bà lên Bệnh viện huyện Vĩnh Bảo. Bác sĩ kéo mí mắt soi đèn rồi lắc đầu bảo tai biến nặng quá, sẽ không cứu được, rồi chuyển về Bệnh viện Việt Tiệp. Chụp phim xong, bác sĩ Bệnh viện Việt Tiệp bảo máu tụ to bằng quả trứng, nên không làm gì được nữa.
Gia đình làm mọi việc cứu bà, nên chỉ 2 tiếng sau, xe cấp cứu đã đưa bà lên Bệnh viện Bạch Mai ở Hà Nội. Bác sĩ ở Bạch Mai xem phim rồi bảo tai biến rất nặng, nguy kịch rồi, chỉ có vận may mới cứu được. Ông Khánh nhìn vợ mà đau lòng, bảo với các bác sĩ: “Cho vợ tôi thuốc tốt nhất, cứu vợ tôi bằng mọi giá”.
Mấy bác sĩ đều bảo sẽ làm hết sức để cứu bà, nhưng cũng khuyên ông nên chuẩn bị hậu sự cho bà, vì khả năng cứu sống bà chỉ là 1%. Nghe bác sĩ nói vậy, trong lòng ông Khánh cũng hết hy vọng. Ông đã cùng gia đình bàn bạc để chuẩn bị hậu sự chu đáo cho người vợ đầu ấp tay gối.
Đến ngày thứ 3, bà Hoài vẫn bất tỉnh và nôn tất cả mọi thứ khi đưa vào trong cơ thể, kể cả thuốc men. Bác sĩ lại gặp ông Khánh bảo: “Gia đình chuẩn bị tinh thần đi, vì trường hợp nặng như bà không ai sống được qua ngày thứ 3 đâu. Bà sống được đến ngày thứ 3 cũng là kỳ tích”.
Thế nhưng, điều kỳ diệu, là bà Hoài vẫn sống được đến ngày thứ 4. Ông Khánh bảo với bác sĩ, là cố gắng cứu vợ mình, dù là sống thực vật cũng được. Đến tối ngày thứ 4, thì bà Hoài ít nôn hơn. Sang ngày thứ 5, bà Hoài không nôn nữa, tiếp nhận được thuốc, thì bác sĩ bảo: “Sẽ sống được, nhưng là sống thực vật”.
Nằm Bệnh viện Bạch Mai 25 ngày, bà Hoài đã giữ được tính mạng, nhưng bà sống thực vật, không biết gì. Bà ăn uống, tiếp thuốc qua đường xông. Mỗi ngày điều trị ở bệnh viện, mất 5 triệu đồng, mà tình trạng của bà vẫn vậy, nên bác sĩ khuyên nên đưa bà về nhà chăm sóc. Gia đình đành phải đưa bà về.
Cô con gái Vũ Thị Hoa thương mẹ, tìm kiếm các bài thuốc Nam, những mong có phép thần kỳ xảy đến với mẹ. Tìm hiểu nhiều trường hợp vỡ mạch máu não như mẹ, vẫn được lương y Nguyễn Quý Thanh cứu sống bằng lọ thuốc An cung trúc hoàn, nên chị Hoa đã thử mua một lọ thuốc cho mẹ dùng thử.
Điều kỳ diệu, là uống thuốc ngày thứ 2, thì chân bà động đậy, rồi bỗng nhiên nhấc lên được một chút. Hai mắt bà mở ra, nhìn thấy mọi người. Độ 10 ngày sau, thì bà nói được, nhấc được hẳn chân lên và co lại dễ dàng hơn. 20 ngày sau, thì bà Hoài ngồi dậy, bà tập đi lại, bắt đầu nói được.
Thấy vợ tiến triển thần kỳ, ông Khánh liền đưa vợ về Bệnh viện Việt Tiệp. Bác sĩ kinh ngạc khi biết bà Hoài không chỉ còn sống, mà còn đi lại được. Chụp chiếu xong, bác sĩ bảo: “Bà này sống được thì lạ quá! Trong não vẫn còn máu tụ mà sao đi lại được mới lạ!”.
Gọi điện cho lương y Nguyễn Quý Thanh, thì mới biết, gia đình cho uống thuốc ít quá. Theo phác đồ, thì mỗi tuần phải dùng hết 1 lọ thuốc, nhưng gia đình cho uống 20 ngày mới hết một lọ. Ông Khánh tiếp tục cho vợ uống thuốc theo hướng dẫn, ngày 3 lần, thì sức khỏe bà Hoài cải thiện nhanh hơn.
Một tháng sau, ông lại đưa vợ về Bệnh viện Việt Tiệp chiếu chụp và lần này thì trong não bà không còn tụ máu nữa, vị trí vỡ mạch và tụ máu thành vết sẹo. Bác sĩ cũng kinh ngạc hỏi dùng thuốc gì, ông Khánh kể dùng thuốc Nam có tên An cung trúc hoàn, bác sĩ cũng phải ngạc nhiên.
Bà Hoài cho biết: “Từ lúc đột quỵ là tôi không biết gì nữa. Nhưng hôm dùng thuốc An cung trúc hoàn của cô Thanh, tự dưng tôi thấy tỉnh ra như sáo, cảm giác máu trong người lưu thông rần rần, tay chân mềm ra, muốn co duỗi vận động. Bây giờ dù vận động còn chút khó khăn, nhưng tôi chủ động được mọi việc, đặc biệt không bị mất trí là tôi vui lắm. Cứ uống thuốc đều, tôi tin rằng sẽ hồi phục được như xưa. Cô Thanh cứ như người giời ấy nhà báo ạ”.