Từ cõi chết trở về kể chuyện “cải tử hoàn sinh”
Gặp lương y Nguyễn Quý Thanh khi bà vừa trong xưởng bào chế thuốc đi ra, hai người phụ nữ ngồi chờ từ nãy chạy đến hồ hởi nắm tay lương y Thanh. “Nhìn mẹ cháu ai nghĩ là bệnh nhân tai biến nhỉ. Bà mới chết đi sống lại đấy cô ạ?”, một cô gái trẻ đi cùng người phụ nữ nhỏ bé cất lời.
Quả thật, theo quan sát của tôi, bà không hề có dấu hiệu của một người vừa mới trải qua một cuộc giành giật sinh tử với thần chết.
Tôi tò mò hỏi chuyện người phụ nữ thì được biết, bà tên là Nguyễn Thị Phượng (56 tuổi) và trú tại xã Kim Bài, Thanh Oai, Hà Nội.
“Nhờ lọ thuốc An cung trúc hoàn của cô mà tôi mới sống lại được. Mặc dù lấy thuốc của cô ở Hà Nội sử dụng lâu nay, bệnh tình chuyển biến từng ngày, nhưng lại không được gặp cô, vì cô ở xa quá. Tôi có gọi điện cho cô, muốn gặp cô để cám ơn, nhưng cô cứ khăng khăng không gặp, vì cô bận rộn chế biến thuốc suốt ngày. Bây giờ sức khỏe hoàn toàn hồi phục, tôi nằng nặc bắt con gái đưa đi gặp cô bằng được, dù chẳng có gì ngoài lời cám ơn cô đã bào chế ra thuốc quý, cứu mạng tôi và nhiều người”, bà Phượng nói.
Kể về câu chuyện “cải tử hoàn sinh” của mình, bà Phượng tỏ ra hào hứng: “Tôi đi trông cháu nội ở viện Nhi, khi đến cửa bệnh viện thì lăn đùng ra ngất. Nghe mọi người kể lại, khi bác sỹ bệnh viện Nhi tới khám thì mắt tôi đã giãn hết đồng tử, bác sĩ gọi cho gia đình nói chết đến nơi rồi, không còn sự sống.
May lúc ấy có một người đàn ông không quen biết nhưng tốt bụng, chú ấy cho tôi mượn 10 triệu và đưa ra bệnh viện Bạch Mai cấp cứu. Sau khi tiêm 1 mũi thuốc, 2 tiếng sau, chồng con ở quê mới kịp tới bệnh viện Bạch Mai”.
Bà Phượng tiếp tục kể: “Nằm trong phòng hồi sức cấp cứu, sau khi chụp chiếu thì bác sĩ chẩn đoán tôi bị đứt mạch máu não vùng tai trái. Bác sĩ phải tiêm thuốc cầm máu, hôm sau tôi mới được mổ.
Khi mổ 5 ngày sau tôi vẫn hôn mê và không biết gì. Sang tới ngày thứ 6, khi tỉnh dậy thấy đầu đau như búa bổ. Thấy tôi kêu lên “Ôi giời ơi, sao đau thế này?”, bác sĩ mới bảo, bà này sống được rồi”.
Thế nhưng, dù tỉnh lại sau ca mổ nhưng cơ thể tôi vẫn rất chậm chạp, liệt nhiều chỗ. Chân phải tê liệt hẳn, hàng ngày phải có người co kéo mới mềm ra được. Tiếp tục đi chụp chiếu, bác sĩ lại chẩn đoán mạch máu trái đã phình to, có nguy cơ vỡ. Đến ngày 13 thì bác sĩ cho cắt chỉ lần 1 và mổ luôn để xử lý phình mạch. Mổ phình mạnh xong thì chân bên phải liệt, nguy cơ tai biến vẫn rất cao. Tôi nằm ở viện một tháng đau đớn nên đầu óc chỉ nghĩ tới chuyện chết đi cho khỏi làm khổ con cái”.
“Thấy mẹ đau đớn, con gái tìm trên mạng thông tin về chăm sóc bệnh nhân sau mổ tai biến thì được biết đến bài thuốc An cung trúc hoàn. Ban đầu, con gái tôi cũng không tin vì chỉ là nghe nhiều người giới thiệu qua mạng, lại có ở ngay Hà Nội. Nhưng có bệnh thì vái tứ phương, dù còn một tia hy vọng nó cũng cố mang về cho tôi”, bà Phượng nói.
Lúc này, ngồi bên cạnh người mẹ của mình, cô gái tên Nguyễn Thị Hồng mới tiếp lời: “Khi tôi lấy thuốc về chồng tôi còn nói có điên mới tin mấy thầy lang chữa được tai biến. Anh còn khẳng định chắc chắn là lừa đảo. Thế nhưng, xem những hình ảnh cô Thanh với khuôn mặt nhân hậu, lại được diện kiến rất nhiều lãnh đạo cấp cao, nên tôi rất yên tâm vào phương thuốc và y đức của cô. Tôi đến Trung tâm phát triển y học cổ truyền Việt Thanh thì được tư vấn cho mẹ dùng mấy lọ An cung trúc hoàn và Rối loạn tiền đình”.
“Tôi đưa thuốc về cho mẹ uống hết một lọ đã thấy có dấu hiệu hồi phục rõ rệt. Nhiều người thân tới thăm ngạc nhiên hỏi, tại sao bà mổ tai biến xong mà khỏe thế? Một tháng sau khi uống 3 lọ An cung trúc hoàn dạng cao lỏng, thấy sức khỏe hồi mẹ phục rất nhanh.
Mỗi khi thấy đầu choáng váng thì dùng thuốc là cơn đau dứt cơn hẳn. Thấy thuốc này quá hiệu nghiệm, cơ thể mẹ tôi dần hồi phục trở lại. Lần này tôi đưa mẹ lên đây, tìm gặp bằng được cô Thanh là để cảm ơn cô và bài thuốc quý đã giúp mẹ tôi khỏe mạnh”, chị Hồng nói.
Bà Phượng tâm sự: “Từ ngày dùng thuốc An cung trúc hoàn, tôi đo huyết áp thấy quá chuẩn rồi. Từ khi dùng thuốc của lương y Thanh thì không cần phải dùng thuốc gì khác nữa. Tôi dùng từ tháng 8 đến tháng 11/2016 thì thấy hiệu quả rõ rệt. Đến giờ tôi có thể ra đồng cuốc ruộng được rồi. Khỏe mạnh lại như một người bình thường.
Chị Hồng cho rằng: “Thầy thuốc nhiều lắm nhưng khi gặp lương y, nhìn khuôn mặt toát lên vẻ phúc hậu khiến tôi dần có lòng tin. Mẹ tôi được như thế này, với tôi lời cảm ơn lương y là chưa đủ. Chúng tôi cũng hy vọng, bài thuốc quý của cô sẽ giúp được nhiều người và mang lại hạnh phúc cho nhiều người bệnh”.
Bà Phượng quay ngang đầu sang phía chúng tôi: “Cô nhìn đây này, đây là vết mổ phình mạch sau hai lần phẫu thuật. Ban đầu nó sâu hoắm vào nhìn rất sợ. Thế nhưng, giờ chịu khó uống thuốc, vết mổ cũng đầy dần và nhìn thẩm mỹ hơn. Ngày xưa, mỗi lần ra đường, người ta cứ chú ý vào vết sẹo này khiến tôi cũng mặc cảm lắm. Bây giờ thì đỡ rồi”.